Hot Mùa Hè

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

HÃY NGỪNG 18 VIỆC SAU ĐÂY NẾU MUỐN THÀNH CÔNG

ỷ phú Phạm Nhật Vượng chia sẻ 18 điều phải ngưng làm nếu muốn thành công
“Chúng ta thường hành động như thể thời gian là luôn có sẵn, sẽ luôn có một ngày mai nữa. Điều này hoàn toàn là sai lầm. Hãy dừng làm những việc sau đây nếu muốn trở nên thành công và có một cuộc sống ý nghĩa!”
Chúng ta thường hành động như thể thời gian là luôn có sẵn, sẽ luôn có một ngày mai nữa. Điều này thực sự là một sai lầm lớn.
Hãy nghĩ về cách bạn đang sử dụng thời gian của mình. Đây cũng chính là một trong những điều có thể dẫn bạn đến thành công, hay chí ít là có một cuộc sống ý nghĩa.
Dưới đây là 18 điều gây lãng phí thời gian mà bạn cần dừng lại ngay từ hôm nay từ tỷ phú Phạm Nhật Vượng
pham-nhat-vuong
  1. Không đối mặt với vấn đề
Khi gặp khó khăn, bạn thường có xu hướng muốn chạy trốn khỏi nó. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng, bạn không thể “né” mãi được. Đối đầu với vấn đề và tìm cách giải quyết với một cái đầu tỉnh táo nhất chính là điều bạn cần làm.
  1. Sợ hãi
Không có gì là sai khi bạn cảm thấy sợ hãi. Chúng ta thường có xu hướng sợ những điều chúng ta không hiểu. Tuy nhiên, nếu bạn có thể đối mặt và vượt qua nỗi sợ hãi đó, sẽ chẳng còn gì ngăn cản bạn đến với thành công.
  1. Sự tiêu cực
Hãy luôn giữ sự tập trung và hành động với suy nghĩ tích cực, lạc quan thay vì mãi “đắm đuối” vào những điều đang kìm hãm bạn lại.
  1. “Không”, “Không thể”
Không điều gì trở ngại bạn đến với thành công hơn việc không chịu cố gắng. Cố gắng làm việc hết sức mình sẽ đem lại nhiều lợi ích hơn nhiều so với việc chỉ ngồi đó và than rằng “Mình không thể”!.
  1. Than vãn về số phận
Trong cuộc sống chúng ta đều phải đối mặt với những khó khăn và thất bại, nhưng nếu bạn có thể tập trung sức lực để tìm giải pháp – có thể chỉ là rất nhỏ – bạn đã bắt đầu quá trình tìm kiếm lối thoát.
  1. Tự lừa dối bản thân mình
Sự thật sẽ thực sự khiến bạn tự do. Đức tin và những suy nghĩ hạn chế lựa chọn của bạn không phản án sự thật của bạn, và chúng đang cản trở tầm nhìn của bạn.
  1. Ỷ lại
Thành công luôn ủng hộ những người làm việc chăm chỉ, giành nhiều thời gian, đặt nhiều tâm huyết và luôn suy nghĩ cách để có thể hoàn thành công việc. Hãy hoàn thành những gì mình phải làm và muốn làm, thành công luôn có cách hiện hữu của nó.
  1. Hoài nghi
Sự thấu hiểu và lòng tốt chính là điều cốt lõi của những người hạnh phúc nhất.
  1. Sự xao lãng
Hãy dừng lãng phí thời gian để theo đuổi những điều phù phiếm, hào nhoáng lại và tập trung vào những gì bạn thực sự cần cho cuộc sống.
  1. Lòng ích kỷ
Một cuộc sống chỉ thành công đúng nghĩa khi nó là tổng hòa của sự cho đi, chia sẻ và tán dương thay vì việc chỉ nhận lấy, đòi hỏi hay chỉ trích.
long-ich-ky
  1. Làm mọi sự quá lên
Dừng làm quá sự việc lên bởi điều đó chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn mà thôi. Hãy nghĩ về những suy nghĩ tốt đẹp, những điều tốt sẽ đến với bạn.
  1. Kìm ném, chịu đựng
Đừng quá kìm nén và giữ mọi chuyện trong người, bởi tất cả những điều đó đều không tốt và gây lãng phí thời gian của bạn.
  1. Phủ nhận
Hãy nhìn vào cuộc sống và tự hỏi bản thân mình, liệu bạn có đang làm những gì bạn thực sự muốn. Nếu câu trả lời là không, hãy ngừng việc phủ nhận sự thật đó và làm những điều bạn thực sự muốn và cần.
  1. Chỉ trích
Việc chỉ trích thì đơn giản, nhưng điều này sẽ chẳng mang lại điều gì tốt cho bạn. Thay vì đó, hãy khen ngợi và tán dương, điều này sẽ giúp ích cho bạn và những người xung quanh hơn rất nhiều.
  1. So sánh
Hãy nhớ rằng, mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng và phải tự đấu tranh trong trận chiến của chính họ. Dừng so sánh mình với những người khác lại, bởi điều đó sẽ không bao giờ hiệu quả.
  1. Sự chần chừ
Không có điều gì gây lãng phí thời gian hơn việc cứ chần chừ và kéo dài mọi việc. Hành động này chỉ khiến bạn kéo dài thêm sự căng thẳng và mất đi nhiều cơ hội để giải quyết vấn đề.
  1. Phàn nàn
Chịu trách nhiệm cho những gì của hôm nay là bước đầu tiên để có được những điều tuyệt vời hơn trong ngày mai.
  1. Đòi hỏi sự hoàn hảo
Hãy nhớ rằng, sự sai sót đôi khi sẽ dẫn bạn đến khám phá một điều mới. Thay vì tìm kiếm sự hoàn hảo, hãy trân trọng từng khoảnh khắc của mình và biến nó trở nên hoàn hảo.
su-hoan-hao
Và hơn hết, đừng phung phí chi tiêu nữa. Cuộc sống này của bạn, hãy khiến bản thân mình trở nên thật có ích và cần thiết. Suy nghĩ về mục đích, những điều bạn thực sự muốn làm trong cuộc sống này, phấn đấu hết mình vì nó và dẹp sang một bên những điều có thể làm kìm hãm bạn. Bởi ai biết được cuộc sống này là bao lâu, hãy biến mỗi giây phút đều trở nên thật ý nghĩa!.

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

Bí quyết đọc mã vạch biết ngay hàng Trung Quốc hay Mỹ, Nhật...

Mã sản phẩm UPC là cách mà chúng ta xác định nguồn gốc của sản phẩm. Làm sao để nhanh chóng phân biệt đâu là hàng ‘made in China’ đâu là hàng Mỹ, Nhật chúng ta cùng tham khảo cách xem mã vạch dưới đây.
Ba con số đầu tiên của mã vạch UPC là những con số dùng để xác định nhà máy và quốc gia xuất khẩu sản phẩm. Ví dụ, nếu ba chữ số đầu tiên trên mã vạch của một sản phẩm nằm trong khoảng từ 690 tới 695 thì mặt hàng này có xuất xứ từ Trung Quốc.
Nhà Quảng Cáo
 
440 GS1 Đức (Germany)
450 – 459 & 490 – 499 GS1 Nhật Bản (Japan) 
000 – 019 GS1 Mỹ (United States) USA
030 – 039 GS1 Mỹ (United States) 
060 – 139 GS1 Mỹ (United States)
 300 – 379 GS1 Pháp (France)
 
 460 – 469 GS1 Nga (Russia)
471 GS1 Đài Loan (Taiwan)
 480 GS1 Philippines
 489 GS1 Hong Kong
 500 – 509 GS1 Anh Quốc (UK)
 690 – 695 GS1 Trung Quốc (China)
867 GS1 Bắc Triều Tiên (North Korea)
 880 GS1 Hàn Quốc (South Korea)
884 GS1 Cambodia
 885 GS1 Thailand
888 GS1 Singapore
890 GS1 India
893 GS1 Việt Nam
899 GS1 Indonesia
900 – 919 GS1 Áo (Austria)
930 – 939 GS1 Úc (Australia)
 940 – 949 GS1 New Zealand
 955 GS1 Malaysia
 958 GS1 Macau
Chi tiết: 
Trên đây là ký hiệu mã số mã vạch hàng hóa các nước, để biết hàng hóa sản xuất tại nước nào như các quốc gia sản xuất: điện thoại như iphone, đồ điện tử, điện máy, thuốc dược phẩm, mỹ phẩm, thực phẩm, thời trang, nội thất, đồ chơi, hàng tiêu dùng… hàng hóa xuất khẩu, nhập khẩu. Các bạn tham khảo để tránh mua phải hàng giả nhé !
Thiên Nhẫn ST.

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

5 sự kiện luân nguyễn 2016

5 sự kiện sẽ xảy ra trong năm 2016 của luân nguyễn:
1. Gia đình có chuyện tốt. 2. Nhận được một khoản tiền lớn. 3. Học được một ngoại ngữ mới. 4. Gặp được tình yêu của đời mình. 5. Xuất hiện trên tivi. Năm 2016 của bạn bè bạn sẽ như thế nào nhỉ? Hãy chia sẻ kết quả và mời bạn bè cùng chơi thử xem nhé!

ĐẤT NƯỚC CỦA NHỮNG KẺ LƯỜI BIẾNG

Đây là một bài viết tôi sưu tầm được, nhưng tôi phải nói trước với bạn là ngôn từ của nó không hề ngọt tai, nếu bạn chưa sẵn sàng nhìn nhận thực tại bản thân hay thế hệ, có lẽ bạn sẽ thấy một chút khó chịu khi đọc.
Nếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.
Bạn có biết lý do chính dẫn tới việc nước Việt ngày càng sa sút? Câu trả lời là: LƯỜI!
Người ta cứ đang kéo cố gắng đất nước này đi lên. Hàng loạt bài báo được viết nên. Trong đó chỉ ra rằng đất nước này đang bị ô nhiễm hóa, đang bị bóc lột hóa, đang bị bất công hóa, và đang bị căng thẳng hóa… Nhưng rồi các bạn biết được điều gì là quan trọng? Ừ, CHẲNG AI THÈM ĐỌC NHỮNG BÀI BÁO ĐÓ. Nghĩa là người ta không biết chuyện gì đang xảy ra chung quanh họ, không biết được mức độ căng thẳng leo thang của thế giới xung quanh. Tóm lại là, người viết thì cứ viết, người chơi thì cứ chơi, không ai thèm đọc. Dĩ nhiên là ta đang nói đến số đông thôi.
Vậy ra, người ta đang cố gắng thay đổi mọi thứ ở phần ngọn. Nghĩa là kêu gọi những con người đã góp sức gây nên hiện trạng này, hãy thôi đừng phá hủy đất nước nữa, hãy thôi xả rác, hãy thôi chém giết. Đó là một ý tưởng điên rồ. Kêu gọi người từng sát hại đất nước này hãy suy nghĩ lại, rũ chút lòng thương, đừng phá hoại nữa.
Bạn biết vì sao mà đất nước này cứ thụt lùi, thậm chí bây giờ thua cả Lào và Campuchia không? Nếu bạn định trả lời là chính phủ thì hãy tạm gác lại cái ý nghĩ đó. Bởi vì vấn đề là dân chúng ở đây mang một căn bệnh nan y không thể chữa nỗi: LƯỜI!

LƯỜI VẬN ĐỘNG, TẬP THỂ DỤC

So với số người tập thể dục, thì số người không tập chiếm gấp nhiều lần, nếu không muốn nói là áp đảo hoàn toàn. Bạn không tin? Sáng thức dậy 4 giờ sáng chạy bộ. Rất nhiều ông cụ, bà già sẽ chạy cùng bạn. Số trung niên cũng rất nhiều. Còn số thanh niên thì chiếm trên đầu ngón tay thôi nhé.
Mà không tập thể dục thì chẳng đào đâu ra sức khỏe, không có sức khỏe thì làm cái gì cũng mau mệt, mau mệt thì sẽ nhanh chán, mà nhanh chán thì sẽ sớm bỏ cuộc. Những người có sức khỏe yếu thường làm mọi việc qua loa. Tin tôi đi. Họ không chịu đựng nỗi bất cứ chuyện gì hết. Đó là khi chúng ta nên nói tiếp các kiểu lười khác là hệ lụy của lười vận động.

LƯỜI HỌC

Cái này thì khỏi nói rồi. Trừ các học sinh trường chuyên và công lập, đa số những trường khác, học sinh rất chi là lười. Khoan hãy nói đến việc kiến thức có hàn lâm hay không, có khó nuốt hay không, có kém thực tiễn hay không. Mà hãy tự hỏi, tại sao lại như vậy? Không ai chịu đựng nỗi 2 3 tiếng học bài ở nhà. Nói trắng ra là họ quá lười chịu đựng. Alan Phan đã từng nói rằng ông không hiểu tại sao một đất nước dân số vàng như Việt Nam lại có vẻ lù khù như các cụ già đến vậy.
Bạn hỏi tại sao? Hãy tạm trách Internet, Smartphone, Karaoke, Nhậu nhẹt, Lotte, Starbuck và các loại ăn chơi thời hiện đại nhé. Bạn lại hỏi tại sao nữa à? Bởi vì đó là thách thức của thời đại này. Thú vui hưởng thụ bao vây xung quanh, nhan nhãn đông tây nam bắc hướng nào cũng có. Tại sao phải chịu đựng học bài khi tụi bạn đi nhậu, đi hẹn hò, đi Lotte? À, quên nữa, đừng ai nói với tôi một câu mà đứa trẻ trâu nào cũng biết: Cái nào cũng có mặt lợi, quan trọng là đừng dùng quá liều lượng. Bởi vì, không có mấy ai biết kiểm soát chính họ ở cái vùng đất này đâu.

LƯỜI LÀM

Tất cả những người chủ ở Việt Nam đều khó tính, họ thường đốc thúc công nhân của mình. Bởi vì họ biết, không đốc thúc, bọn công nhân chỉ ngồi chơi, và làm kiểu đối phó, chủ tới thì luôn tay luôn chân, chủ đi thì phì phèo điếu thuốc, thậm chí là lướt facebook chat chit nữa là đằng khác. Nếu cha mẹ bạn là người trả tiền cho công nhân, chắc bạn sẽ rõ điều đó hơn cả.
Bạn hỏi vì sao họ lười làm, họ bắt đầu lười từ khi nào? Vì sao? Vì họ chẳng có thích thú gì với công việc. Bởi vì họ từ cái giây phút họ lười học, họ chẳng có kiến thức gì để giải quyết vấn đề nên họ chẳng muốn xảy ra thêm vấn đề gì nữa. Mà đấy, cách hay nhất để không có vấn đề gì để giải quyết là ngồi chơi. Làm việc thì tạo nên vấn đề, giải quyết vấn đề chính là một bước thăng tiến. Nhưng họ lại sợ gặp vấn đề biết bao. Không giải quyết được lại bị chửi, lại bị sỉ nhục, lại quê với người khác. Nên họ thà làm người nhàn rỗi tay chân, áo sạch đồ đẹp, không một vết bẩn còn hơn lấm lem mồ hôi, nhếch nhác không ai thèm dòm.

LƯỜI SUY NGHĨ

Lướt dạo hết vòng facebook là điều bạn có thể làm ngay. Nếu facebook bạn không có gì đáng để xem, không có gì để làm bạn cảm động, làm bạn thấy phải nhìn lại bản thân mình thì bạn chính là một ví dụ. Còn nếu có thông tin gì đó hay, viết về thực trạng của đất nước, về ô nhiễm môi trường, về động vật tuyệt chủng, hay các bài viết học thuật, hãy xem nó được bao nhiêu người like? À, thường thì không có bao nhiêu người like đâu. Không tin lướt ngay facebook là biết.
Chúng ta không có gì để học sao? Hay chúng ta chỉ quan tâm về tự sướng, em nào đẹp, em nào xài camera 360, anh nào GAY, chỗ nào chơi tốt, khu nào ăn ngon, quần áo chỗ nào bán đẹp? Nếu facebook của bạn không có bất cứ cái gì liên quan tới học thuật, kiến thức, thay vào đó là 90% ảnh girl xinh, trai đẹp, hãy yên tâm một cách chắc nịch rằng bạn là một trong những đứa lười suy nghĩ bậc nhất thế giới.

LƯỜI TRANH ĐẤU

Cái này thì khỏi phải nói luôn rồi. Cha chung chả ai khóc mà. Đất nước ngày càng đi xuống thì cũng mặc. Nói thật, chả ai quan tâm cả. Những người có tâm, những người làm báo cứ như những kẻ thui thủi một mình tự kỷ vậy. Bài nào họ viết ra, họ tự đọc, chả mấy ai đọc nói chi đến like và comment. Đi chơi noel xong rác thải đầy đường để phải viết lên báo, cũng chả cần thấy nhục mặt cho bản thân hay cho đất nước này, cứ thế năm nào cũng vậy, cũng lên báo, rồi cũng thôi, vì chẳng ai còn hơi sức để nói nữa.
Thờ ơ là căn bệnh của người Việt. Nếu không tin, search bài báo: “Người Việt vô cảm thứ 13 thế giới” là biết. Họ chẳng muốn tranh đấu. Họ chẳng muốn gì cả ngoài việc hưởng thụ những gì đang có. Tài nguyên chúng ta bán, cây rừng chúng ta cưa, voi rừng chúng ta giết, thú rừng chúng ta ăn, chả còn gì mà chúng ta “tha” cả. Khai thác triệt để cho thế hệ này tận hưởng, có thể đoán là trong vòng 10 năm tới sẽ cạn sạch. Nhưng mọi người thì cứ thờ ơ để mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Miễn là họ không ở những vùng hiểm trở, thiên tai; miễn là họ không bị gì hết. Càng ngày, người ta càng rút về thành thị, co cụm, bạn thấy không? Cả đám ăn chơi phè phỡn với nhau, rồi chuốc độc nhau trong từng thớ thịt, dĩa cơm… Nhưng không ai muốn tranh đấu! Chẳng ai muốn cả, vì họ bận phải hưởng thụ sự hiện đại này.
Đấy là những thế hệ đã được đào tạo. Việt Nam thuộc loại khủng của thế giới trong việc chi ngân sách cho giáo dục. Họ đã làm gì, và chúng ta đã tôi luyện bản thân như thế nào? Có khi nào chúng ta thấy nhục nhã, chẳng cần gì cao siêu, mà chỉ bởi vì chúng ta vừa quăng một cục rác xuống đường. Ai đó nhắc nhở, và chúng ta phản bác: TRƯỚC SAU CŨNG CÓ NGƯỜI QUÉT THÔI. Liệu có bao giờ chúng ta thấy nhục mặt vì cái độ lười nó ghê tởm đến nỗi những con chó thông minh, biết đi ị đúng chỗ cũng phải khinh thường?
Những thế hệ đi qua, và những bài học của các bậc mẹ cha ngày càng thực dụng. Bạn không thấy xã hội này quá co cụm từ khi bạn chuẩn bị cắp đồ lên thành phố học? 99,9% tôi đảm bảo sẽ được nhắc: Giữ tiền cẩn thận nha con, trộm cắp dữ lắm; Ở ký túc xá coi chừng nhà con, trộm cắp phức tạp lắm; ở Sài Gòn cẩn thận nha con, dân tứ xứ chẳng biết ai là ai đâu…
Bạn đã từng nghe, chắc chắn như vậy, và hãy thừa nhận là lũ người xung quanh bạn thật gớm ghiếc. Và bạn, tôi chỉ đích danh bạn đó, cũng chưa chắc là một trường hợp đặc biệt gì ngoài lũ gớm ghiếc đó đâu. Một lũ tệ hại, cười với nhau những nụ cười giả tạo, đôi tay vịn chắc túi tiền và trôi vào dòng cuộc sống. Chúng ta chắp vá đất nước này, rách chỗ nào vá chỗ đó, nhưng đúng như Lưu Quang Vũ nói:
“Có những cái sai không thể sửa được. Chắp vá, gượng ép chỉ càng sai thêm. Chỉ có cách là đừng bao giờ sai nữa, hoặc phải bù lại bằng một việc làm đúng khác.”
Nhưng chúng ta chẳng quan tâm lời dạy này. Chúng ta chắp vá nhiều hơn là đằng khác. Ai đó đút lót, chúng ta đút lót nhiều hơn. Ai đó đối phó để được điểm cao, chúng ta quyết tâm biết được đề thầy sắp ra giờ kiểm tra. Ai đó quăng rác bừa bãi, chúng ta quăng rác một cách tinh vi. Ai đó lừa đảo ta, ta học cách đó để lừa đảo lại người khác. Và chúng ta có một xã hội như ngày hôm nay. Chẳng ra một cái gì cả.
Một dân tộc ghê tởm nhau, đề phòng nhau đến những chuyện nhỏ nhặt đến như vậy thì làm sao còn đầu óc để đầu tư vào những thứ tiến bộ khác hơn? Một xã hội co cụm, những ánh mắt đầy hoài nghi, ghê tởm thay cho chúng ta!
Chúng ta lười mọi thứ. Chúng ta lười vận động, rồi thì sức khỏe chúng ta kém, sức chịu đựng không có nên chúng ta nhác học, lười làm, buồn ngủ khi phải nghĩ và chán ngán khi phải chịu đựng. Tất cả những gì chúng ta có là đối phó, từ trong ra ngoài. Không đối phó bằng cách hối lộ tiền, thì đối phó bằng cách mua bằng cấp giả, nếu không được thì học đại cho xong, và trong lúc học cũng đối phó với thầy cô. Vâng, chúng ta đối phó n+1 các loại. Nhưng điều làm tôi ghê tởm hơn cả tật đối phó, chính là không thèm đối phó nữa mà sẵn sàng thải rác ra đường như không giữa ban ngày ban mặt, buông lời tục tĩu, dâm dục giữa thiên hạ. Số đó không hề ít, xin chớ coi thường.
 Chịu đựng! Những người đi ra từ chiến tranh với sức chịu đựng ghê gớm lại nuôi dạy con họ một cách đầy nuông chiều. Quá nhiều người đi ra từ chiến tranh, quá nghèo khổ để nói đến đức hạnh, tất cả những gì họ lo lắng là tiền, là mưu sinh. Đó là lý do chúng ta ở đây. Cả một lũ không được giáo dục tốt. Cả một lũ đang làm đất nước này đi xuống. Đó không phải là lỗi của họ, hãy thông cảm vì điều đó. Họ đã cố phải xây dựng lại mọi thứ từ đống tro tàn. Nhưng còn chúng ta thì sao? Được nuông chiều từ nhỏ tới lớn, chẳng phải chịu đựng bất cứ cái gì, và giờ thì sẵn sàng ngồi quán cafe chém gió suốt ngày.
Bạn biết bọn nhậu nhẹt và ngồi quán cafe chém gió thường nói gì khi gặp nhau? Tao mới xin làm chỗ kia, lương 4 triệu mà toàn ngồi chơi. Liền lập tức, thằng đối diện sẽ bảo: NGON VẬY!
Cái tư duy ở xứ này là: Ngồi chơi và “khỏe”! Nhưng yên tâm đi, vũ trụ rất công bằng. Cái chỏm nhỏ ở chỗ này trước sau gì cũng bị trừng phạt nếu tiếp tục tồn tại theo kiểu đó.
Nếu bạn muốn thay đổi đất nước, nếu bạn đã 18 hay 20 tuổi hoặc hơn, hẳn là bạn cũng sẽ sớm trở thành những ông bố, bà mẹ. Thế nên, hãy chuẩn bị cho thay đổi, không cần biết trước đây bạn được giáo dục như thế nào, hãy chắc rằng, bạn sẽ trở thành hình mẫu mà bạn muốn con cái mình trở thành trong tương lai.
Đừng uống cạn tài nguyên này, đừng ăn mặn để con cháu khát nước. Đừng để thế hệ nối tiếp thế hệ sống cuộc sống như thế này. Và xin cũng đừng, đừng xấu xa cho đã để rồi sau này bắt con mình trở thành một người tốt. Con nít học qua hình ảnh, nó bắt chước tất cả những gì nó thấy. Đừng bao giờ cho phép bản thân tệ hại, và dạy con bằng cái lối nói rằng bạn dù có xấu xa thế nào cũng là hy sinh cho tương lai của nó. Bởi vì, cách đó nhàm quá rồi, một lời biện hộ không có nghĩa gì hết.
Tôi biết là Việt Nam vẫn chưa đến lúc có một cuộc cách mạng cải tổ lại tư duy người Việt. Nhưng từ giờ cho tới lúc đó, hy vọng tôi có thể giúp ai đó hiểu rằng, hãy luyện tập, hãy chịu đựng để bước đi những ngày tháng trưởng thành. Bạn không thể lớn thêm nếu không chịu đựng. Nếu bạn muốn đi lên, bạn phải chịu đựng, dù xung quanh không có ai hỗ trợ bạn, dù xung quanh mọi người đang say ngủ…

NẾU BẠN MUỐN TRƯỞNG THÀNH, HÃY CHỊU ĐỰNG

Trong nghĩa của từ chịu đựng, không có lười biếng. Trong nghĩa của từ chịu đựng là sức mạnh. Mỗi một cá nhân có sức mạnh, khỏi cần phải bàn tới chuyện đất nước có đi lên hay không, vì đôi tay của họ thậm chí có thể nhấc bổng cả bầu trời…
(Nếu bạn nào đặt một dấu chấm hỏi vì sao bài trước tôi viết là chẳng có ai lười thì bài này tôi lại đỗ lỗi cho việc người ta lười, thì xin hãy hiểu rõ là trong 2 bài tôi đang đề cập đến 2 chuyện khác nhau. Bài trước là cảm thông với những người chưa tìm ra họ là ai trong cuộc đời. Bài này nói về những con người xung quanh tôi mà đầu óc bị mụ mẫm hóa hết rồi, không còn biết gì ngoài những lạc thú tầm thường nữa.

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

6 cách thúc đẩy động lực làm việc

Trong buổi trò chuyện với Fast Company, Pink cho biết: " Động lực tốt nhất thúc đẩy chúng ta làm việc hàng ngày chính là sự tiến bộ trong công việc. Những ngày chúng ta cảm thấy mình đang tiến bộ lên cũng là lúc chúng ta thấy mình làm việc hăng hái nhất". Và dưới đây là phân tích của Pink:
1. Cảm thấy tiến bộ trong công việc
Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng từng trải qua những ngày quay cuồng giữa đống email, công việc hay họp hành liên miên, nhưng trên thực tế đó lại là chất xúc tác giúp thúc đẩy quá trình tiến bộ của bạn.
"Vào những ngày khi bạn ý thức được rằng mình đang tạo ra bước tiến lớn trong nghề nghiệp hoặc khi nhận được sự ủng hộ của ai đó giúp mình vượt qua khó khăn thì hầu như lúc đó bạn sẽ cảm thấy tích cực, và động lực đó thúc đẩy bạn tiến tới thành công", nhà nghiên cứuTeresa Amabile chia sẻ trên Harvard Business Review.
Nói cách khác, dù những thứ bạn làm được ở hiện tại thật sự không nhiều như bạn tưởng nhưng chúng lại giúp bạn cảm thấy tích cực. Trong nghiên cứu của mình, Amabile đã phân tích gần 12.000 đoạn nhật ký hàng ngày được ghi lại bởi những người tham gia khảo sát về cảm xúc và sự tích cực của họ.
Bà nhận ra, sự tiến bộ trong công việc thường đem đến những suy nghĩ tích cực từ đó tạo động lực thúc đẩy mọi người làm việc tốt hơn so với tất thảy những sự kiện khác diễn ra trong ngày.
2. Viết "nhật ký tiến bộ" mỗi ngày
Ở đây, chúng ta không bàn đến những suy nghĩ huyễn hoặc mà bạn tự lừa dối mình, nhưng bạn cũng nên để bản thân hiểu hơn về những thành quả mà bạn đã đạt được chứ không phải chỉ biết tự trách móc vì những thứ chưa làm.
Để làm được việc đó, Pink đề nghị mọi người nên đánh giá hiệu suất công việc của bản thân bằng cách tạo ra "nhật ký tiến bộ" hàng ngày. Cụ thể, vào cuối ngày, trước khi từ sở làm về nhà, bạn hãy nán lại một phút để ghi lại những công việc mà bạn đã làm được trong ngày hôm đó. "Chúng ta đã tiến bộ hơn mình nghĩ rất nhiều mặc dù điều đó không dễ dàng nhận thấy", Pink chia sẻ.
Bằng cách trên, bạn đã để bản thân tập trung vào mục tiêu tiến bộ - thứ sẽ giúp bạn giữ được động lực thúc đẩy bạn hướng về phía trước. "Mọi người sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn khi dành thời gian viết ra 3 điều tốt đẹp xảy đến với họ ngày hôm đó thay vì phàn nàn những thứ họ chưa hoàn thành", Pink nói.
3. Coi trọng những thành công nhỏ
Điều đó đồng nghĩa với việc bạn cần sắp xếp lại những thứ bạn cho là “tiến bộ”. Thay vì liên tục tập trung vào việc bản thân đã tiến xa tới đâu thì hãy chú ý đến những bước tiến giúp cho bạn đi đúng hướng ngay cả khi chúng không thực sự nổi bật.
"Tôi phát hiện ra có nhiều lúc mình cảm thấy nản lòng nhưng nhờ đó mới biết mình có khả năng làm được nhiều thứ hơn mình nghĩ", ông chia sẻ.
Ngoài ra, bạn nên dành thời gian tự hỏi bản thân mình những câu hỏi: "Hôm nay mình đã giải quyết được vấn đề gì?", hay "Mình đã mở rộng được mối quan hệ tới đâu?"... Hãy từ từ tiến từng bước nhỏ đến gần mục tiêu tưởng chừng không đạt được.
"Những thành công nhỏ sẽ tạo nên một thành công lớn", Pink nói.
4. Để người khác đánh giá hiệu suất công việc
Khả năng chịu trách nhiệm và hành vi củng cố tích cực (positive reinforcement) là những yếu tố quan trọng hình thành nên cảm xúc tích cực tại nơi làm việc. Nhưng bạn cũng không cần phải chờ đợi sếp đi tới đi lui kiểm tra mức độ chăm chỉ làm việc, hay nhận được những nhận xét tích cực về mình mới cảm thấy có động lực làm việc.
Thay vào đó, Pink đề nghị mỗi tháng hãy thử tập hợp một nhóm nhỏ đồng nghiệp trong phòng hoặc trong mạng lưới làm việc lại với nhau để đánh giá hiệu suất công việc của mỗi người. Mọi người cũng có thể đặt ra một mục tiêu trong buổi họp và báo cáo tiến độ hoàn thành chúng trong buổi họp kế tiếp.
Điều này không chỉ giúp bạn tạo ra một cộng đồng có trách nhiệm mà còn cung cấp cho bạn những thông tin phản hồi cũng như lời khuyên từ phía các đồng nghiệp.
5. Tạo ra thử thách mới
Không gì có thể làm bạn mất động lực nhanh hơn cảm giác lặp đi lặp lại công việc nhàm chán mỗi ngày. “Nếu một người làm việc gì đó thực sự tốt, rất có thể họ sẽ được yêu cầu tiếp tục chúng”, Pink cho biết.
Điều bạn cần làm lúc này là tìm cách "làm mới", biến công việc tẻ nhạt thường ngày trở nên thú vị. Ví dụ, nếu bạn là người làm việc tự do, hãy thử chấp nhận một dự án mới mẻ nào đó, có thể giá của chúng sẽ rẻ hơn so với công việc lúc trước của bạn, nhưng bù lại bạn sẽ có cơ hội học hỏi thêm kiến thức mới.
Một cách khác để biến công việc bình thường trở nên thử thách hơn, đó là thay đổi yêu cầu đối với chúng. Khi Pink viết một dự án giống như cái ông từng làm nhiều lần lúc trước, ông cho biết đã thử thách bản thân bằng cách đẩy nhanh tốc độ làm việc lên để xem mình có thể hoàn thành nó nhanh nhất trong bao lâu.
6. Hỏi “tại sao” thay vì “như thế nào”
Mục đích là một trong những yếu tố cơ bản tạo động lực thúc đẩy con người làm việc. Và chìa khóa để bạn nhận biết được mục đích của mình chính là đừng chỉ chăm chăm vào những trở ngại của dự án mà quên đi lý do vì sao bạn lại làm công việc này. "Khi mọi người biết lý do (tại sao) họ phải làm việc, họ trở nên thấy tốt hơn và nhiệt tình với công việc hơn", Pink lý giải.
Đồng thời, nếu bạn liên tục đưa ra câu trả lời ngắn gọn cho câu hỏi tại sao, đó có thể là dấu hiệu cho thấy bạn nên nghĩ đến một lựa chọn nghề nghiệp khác.
Theo ông, hầu như ai cũng cho rằng sự nhàm chán của công việc nằm ở thời gian. Nhưng nếu câu trả lời của bạn cứ mãi như thế trong thời gian dài thì đó là dấu hiệu cảnh báo mạnh mẽ rằng bạn nên bắt đầu một công việc khác.

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

10 câu nói của cha mẹ giúp con có đủ tự tin, sức mạnh đối mặt với cả thế giới

Các cuộc trò chuyện hiệu quả giúp cha mẹ xây dựng mối quan hệ lâu dài và tin cậy đối với con cái. Có 10 câu nói mà bố mẹ nên áp dụng chắc chắn sẽ thành công.
Nếu bạn thường xuyên gặp rắc rối trong các cuộc chuyện trò với con thì hãy thử thay đổi với 10 câu nói nên áp dụng hàng ngày dưới đây.

1. Bố mẹ yêu con...

Hoặc “Bố/ mẹ rất thương con”, “Bố/ mẹ rất yêu quý con”. Câu nói này cho lũ trẻ biết rằng bạn yêu chúng vì chính bản thân chúng. Hãy thường xuyên sử dụng câu “thần chú” này để cho hiệu quả bất ngờ.

20160304093556_caunoi
Hãy luôn nói cho con biết rằng bạn yêu con nhiều như thế nào. (Ảnh minh họa)

2. Con là người tiếp thu rất nhanh

Học tập là tự nhiên. Trẻ nhỏ thường học rất nhanh vì học hành đôi lúc giống như một trò chơi vậy. Và những gì bạn nói với con sẽ ảnh hưởng khá nhiều đến việc chúng học như thế nào. Cho dù càng về sau việc học càng trở nên nặng nề hơn thì lũ trẻ vẫn tin rằng chúng luôn thông minh trong mắt bố mẹ và điều đó khiến chúng luôn nỗ lực cố gắng để giống niềm tin bố mẹ dành cho mình.

3. Cảm ơn con

Câu cảm ơn đơn giản là dấu hiệu của sự tôn trọng. Kỹ năng xã hội rất quan trọng trong cuộc sống và bạn càng sớm dạy con biết nói lời cám ơn với người khác càng tốt. Trẻ con nên học cách tôn trọng và biết ơn những gì mọi người làm cho chúng.

4. Làm thế nào để bố mẹ và con đồng ý với nhau về việc….

Đây là về việc thiết lập những thỏa thuận cơ bản để bố mẹ và con cái có thể tìm được tiếng nói chung trong khuôn khổ gia đình. Đạt được sự đồng thuận sẽ giúp tránh các rắc rối thường xảy ra và cung cấp những tiêu chí cơ bản để giải quyết vấn đề khi chúng phát sinh.

5. Hãy nói thêm cho mẹ biết
Câu nói này là cách bạn sử dụng khi muốn đề nghị bọn trẻ chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc và các ý tưởng của chúng với bố mẹ. Nó cũng bao gồm việc học lắng nghe, đó là món quà quý giá bạn có thể dành tặng cho con, vì đó là dấu hiệu của sự quan tâm của bạn đối với con.

6. Hãy dành thời gian đọc sách

Việc đọc sách mang đến rất nhiều lợi ích cho trẻ em. Nó giúp con bạn xây dựng các kỹ năng cần thiết để thành công trong cuộc sống. Nó làm phong phú thêm các mối quan hệ, hiểu biết xã hội và xây dựng tình yêu với việc học tập. Và những cuốn sách cung cấp cho con trẻ các cửa ngõ mở ra một thế giới về con người, tự nhiên và các ý tưởng.

7. Chúng ta đều mắc sai lầm

Các rắc rối luôn xảy ra trong cuộc sống và không có ai là hoàn hảo. Giải quyết các rắc rối, chịu trách nhiệm khi làm sai và học hỏi từ sai lầm là những kỹ năng sống quan trọng mà bạn cần chuẩn bị sẵn sàng cho con.

20160304093704_bo
Bố mẹ cần nói cho con biết rằng không có ai là người hoàn hảo, tất cả mọi người đều có thể mắc sai lầm. Đối mặt với điều đó và bước tiếp về phía trước. (Ảnh minh họa)

8. Bố mẹ xin lỗi

Đó là một câu không dễ nhưng bạn nên học cách nói nó từ thật tâm của mình. Tốt hơn bạn nên kiềm chế trước mỗi cơn nóng giận để không phải nói những điều mà bạn phải xin lỗi về sau.

9. Con nghĩ thế nào?

Hỏi ý kiến con và cho chúng cơ hội được tham gia vào cuộc trò chuyện của bố mẹ. Điều này giúp trẻ học kỹ năng đưa ra quyết định và chịu trách nhiệm với chọn lựa của mình. Bày tỏ những gì mình nghĩ và đề nghị những gì mình muốn là những kỹ năng cơ bản sẽ theo bọn trẻ trong suốt cuộc đời của chúng.

10. Có

Trong khi "không" là lựa chọn chỉ khả thi trong vài trường hợp thì trên thực tế, có quá nhiều bậc làm cha mẹ thường xuyên sử dụng câu "Không" để nói với con cái, gây tâm lý ức chế và tạo những giới hạn vô hình với trẻ nhỏ. Nếu bạn xây dựng thói quen nói mẫu câu "Có" thường xuyên hơn trong gia đình thì bạn sẽ thấy từ "Không" không nhất thiết xuất hiện nhiều như bạn nghĩ.

Theo Công luận

Xem thêm các bài viết khác